Cuộc hội ngộ của những tấm lòng
(HNM) - Ngày 16-4 vừa qua, Hội nghị biểu dương người tàn tật, trẻ mồ côi và người bảo trợ tiêu biểu toàn quốc lần thứ 2 đã thành công rực rỡ. Góp phần vào thành công ấy, có sự đóng góp không nhỏ của những sinh viên mặc áo xanh. Ấn tượng về họ sẽ không phai mờ trong lòng 267 đại biểu của 62 tỉnh, thành, nhất là với những người khuyết tật vận động.
Tham gia phục vụ hội nghị, các thành viên trong Nhóm SVC (Sinh viên tình nguyện vì cộng đồng) rất lo lắng mặc dù đã có nhiều kinh nghiệm trợ giúp người khuyết tật (NKT) nhưng đợt “ra quân” lần này mang một ý nghĩa thật đặc biệt. NKT tham dự hội nghị là đại biểu có thành tích xuất sắc, được biểu dương và vinh danh. Bởi vậy, tình nguyện viên (TNV) phải thật chu đáo, tận tình, thể hiện sự trân trọng và cảm phục.

Giúp người khuyết tật tại Nhà Sàn Hồ Chủ Tịch
TNV của SVC đã được tập huấn kỹ về phương pháp trợ giúp NKT sử dụng xe lăn, công tác phục vụ sự kiện lớn nên vào cuộc rất nhuần nhuyễn. Trong suốt lịch trình khít khao của 3 ngày làm việc tại Hà Nội, 25 TNV luôn có mặt, sẵn sàng giúp NKT vượt qua các rào cản. Có tận mắt chứng kiến mới thấu hiểu bầu nhiệt huyết tình nguyện thật nóng bỏng. Chị Trần Thị Ngọc Hoa (thành phố Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng) cho biết: “Đoạn đường đi tham quan quá dài với đôi chân bị tật, nên tôi đành ngồi ghé một xe lăn và được TNV đẩy xe trợ giúp. Nếu không, tôi chẳng biết làm thế nào để có được chuyến tham quan mà tôi mong ước từ lâu”. Những trường hợp như chị Hoa không phải là ít. Để bảo đảm cho đại biểu được tham quan đúng lịch trình, trong khi xe lăn và NKT chân cần trợ giúp nhiều, TNV ít, không ít TNV đẩy liền cùng lúc 2 xe lăn.

Với mỗi đại biểu, điều mong mỏi khát khao đầu tiên và lớn nhất khi được về Thủ đô là vào Lăng viếng Bác. Sáng 15-4, từng đoàn xe nối đuôi nhau tiến về Quảng trường Ba Đình. Bất ngờ, xe lăn của anh Trần Quốc Tỉnh (Bắc Ninh) bị hỏng. TNV Trần Văn Sơn (sinh viên Trường ĐH Lao động - Xã hội) đã nhanh chóng cõng anh Tỉnh kịp đuổi theo đoàn. Bùi Gia Huân – Trưởng nhóm SVC đã động viên các bạn cùng hiệp sức đưa NKT ngồi xe lăn lên thăm nhà sàn của Bác. Vuốt vội những giọt mồ hôi lăn dài, Sơn cười rạng rỡ: “Em đã có 2 năm tham gia các hoạt động tình nguyện, mỗi lần khoác trên mình màu áo xanh, em cảm thấy rất tự hào. Người tình nguyện đã “vào cuộc” là phải hết mình. NKT có nhiều thiệt thòi trong cuộc sống, một chút cố gắng của mình sẽ là nguồn động viên, khích lệ họ tiếp tục vươn lên”.
Cuộc đồng hành ngắn ngủi đã tạo ra nhiều tình bạn đẹp giữa TNV và NKT. Nguyễn Duy Bình (Tuyên Quang) tâm sự: “TNV Hà Nội thật tuyệt vời, các anh chị rất nhiệt tình và thương NKT, hiểu NKT. Họ đã để lại trong lòng chúng tôi những tình cảm rất đặc biệt. Với tôi, hình ảnh người tình nguyện thật đẹp, đầy ấn tượng và có sức thuyết phục. Tôi cảm thấy một lời cảm ơn là chưa đủ đối với họ”.
Trước giờ chia tay, ai cũng lưu luyến không muốn rời. Những dòng địa chỉ ghi vội, những ánh mắt, nụ cười tạm biệt. Huỳnh Thị Sậm (Hậu Giang) đã thay mặt NKT nói: “Xin cảm ơn những người tình nguyện, cảm ơn những gì tốt đẹp chúng ta đã có, đừng quên nhé hình bóng trong trái tim nhau và... cùng ước mơ một ngày hội ngộ!”.
Một số hình ảnh của Hội nghị



Thanh Thúy - Khánh Thu